Hải Bình có tổng diện tích đất tự nhiên là 965,11ha trong đó diện tích đất liền là 400,11 ha. Ngày 29 tháng 6 năm 1995, UBND tỉnh Thanh Hoá ra Quyết định số 1351-TC/UBTH về việc giao cụm Đảo Mê cho UBND phường Hải Bình (trước kia là xã Hải Bình) quản lý hành chính với diện tích 565ha. Trên cơ sở đó, ngày 14 tháng 01 năm 2026, Thủ tướng Chính phủ đã ra Quyết định số 99/QĐ-TTg về việc công nhận xã đảo thuộc tỉnh Thanh Hoá, trong đó có phường Hải Bình.
Địa hình phường Hải Bình khá đa dạng bởi có biển, sông, đất liền và đảo. đây là điều kiện tự nhiên thuận lợi để địa phương phát triển kinh tế và gaio lưu với các vùng miền trong và ngoài tỉnh.
Biển Hải Bình và cửa Lạch Bạng là một trong vùng biển nông của Vịnh Bắc Bộ. Thềm lục địa tương đối bằng phẳng, nước biển lên xuống theo chế độ nhật triều; biển thường ấm quanh năm và độ mặn tương đối ổn định, nước biển trở thành nguyên liệu chính cho sản xuất nghề muối. Biển có nhiều hản sản quý như: Cá, tôm, cua, mực, ốc…
Đất đai thổ nhưỡng nơi đây chủ yếu là do phù sa của sông, biển tạo thành, thuộc vùng III của vùng đất cát ven biển. Quân Đỏ Mê (xưa kia gọi là quần đảo Vị) nằm phía Đông Nam của phường cách đất liền khoảng 12km (6,4 hải lý) gồm 18 hòn đảo lớn nhỏ (còn gọi là Thập bát mã sơn, hình thành bởi 3 cụm đảo).
Khí hậu Hải bình nằm trong vùng khí hậu nhiệt đới gió mùa, mùa đông khô lạnh và ít mưa, thời tiết đầu mùa xuân ẩm ướt, do mưa phùn và sương mù kéo dài nhưng cũng mang đặc trưng riêng của tiểu khí hậu miền biển và khí hậu Trung Bộ, là mùa mưa bão muộn hơn so với Bắc Bộ. Mùa hè nắng nóng gay gắt do ảnh hưởng của gió phơn Tây Nam.
Hải Bình là một trong những phường của thị xã Nghi Sơn có hệ thống giao thông đường thuỷ, đường bộ khá thuận lợi. Đường thuỷ gồm đường sông Lạch Bạng và đường biển. bên cạnh đường thuỷ, toàn phường có 6 đường liên phường, hàng chục đường liên thôn. Đến năm 2017, với sự quan tâm của các cấp uỷ chính quyền và sự đóng góp của nhân dân trong phường, hệ thống đường giao thông ở Hải Bình đã được đầu tư mở rộng, nhựa hoá và bê tông hoá, rất thuận lợi cho việc đi lại, phục vụ phát triển kinh tế, giao lưu văn hoá.